Bắc Mỹ là vùng đất cư ngụ lâu đời của rất nhiều bộ lạc da đỏ. Họ đều thờ cúng những vị thần, totem hay những hiện tượng tự nhiên khác nhau. Và đương nhiên vì thế mà các bộ lạc cũng kể những câu chuyện rất khác nhau về nguồn gốc của con người.
Theo truyền thuyết của người Apache:
Thế giới ban đầu là một màn đêm hỗn mang rồi đột nhiên xuất hiện một vật thể tròn và dẹt như cái đĩa treo lơ lửng giữa không trung. Bên trong chiếc đĩa có một người đàn ông đang ngồi, đó chính là Đấng Tạo hóa. Ông ta nhìn về phía trước, màn đêm giờ bỗng tràn ngập ánh sáng, ông ta nhìn về hướng Đông, ở đó bỗng xuất hiện những tia nắng vàng của bình minh, còn ở phía Tây thì xuất hiện những đám mây với nhiều màu sắc khác nhau. Đấng Tạo hóa cũng tạo ra 3 vị thần: thần Mặt Trời, 1 cô bé, và 1 cậu bé.
Sau đó Đấng tạo hóa lại tạo ra thêm cả các vì sao, đất đai và gió. Ông cùng với 3 vị thần kia tạo ra Trái Đất từ mồ hôi của họ trộn lẫn vào nhau. Ban đầu, nó chỉ là một khối cầu bé tẹo trong lòng bàn tay các thần, Họ đá qua đá lại khối cầu đó cho nhau và mỗi lần đá, khối cầu lại to dần lên cho đến khi có được kích thước lớn như bây giờ. Sau đó Đấng Tạo hóa lệnh cho gió thổi vào quả địa cầu và nâng nó lên lơ lửng giữa vũ trụ.
Theo truyền thuyết của người Cherokee
Lúc đó thế giới của chúng ta được bao phủ hoàn toàn bởi nước. Chỉ có một hòn đảo duy nhất, treo lơ lửng trên trời và được treo lên bởi bốn sợi dây thừng khổng lồ ở 4 hướng. Lúc này chưa có con người, các loài vật sinh sống chung trong một ngôi nhà nằm trên một cầu vồng, nhưng do đất chật người đông, chúng bèn cử một con bọ nước rời khỏi đảo, xuống dưới mặt nước để tìm kiếm thêm đất ở. Con bọ nước lặn sâu xuống đáy biển, đẩy dần bùn đất dưới đáy lên mặt nước, nhờ thế mà tạo thành mặt đất. Nhưng đất bùn còn rất mềm, không thể đứng lên được. Vậy là Buzzard – một vị thần chim, dùng đôi cánh lớn của mình tạo ra gió để thổi khô mặt đất, khiến nó cứng lại, đồng thời cũng tạo ra những quả đồi và ngọn núi cao thấp khác nhau.
Các con vật từ trên hòn đảo cầu vồng nhảy xuống mặt đất. Nhưng ở dưới vẫn tối quá, vậy là chúng hè nhau kéo mặt trời từ sau cầu vồng xuống để chiếu sáng. Mặt trời sáng và nóng quá, không thể ở nguyên 1 chỗ được, vậy là chúng lại tạo ra một con đường từ Đông sang Tây để Mặt Trời di chuyển mỗi ngày và chia sẻ đều ánh sáng cho mọi khu vực.
Đấng Tạo hóa xuất hiện và tạo thêm cây cối trên mặt đất. Ngài căn dặn các con vật và cây cối không được ngủ trong vòng 7 ngày 7 đêm, thế nhưng hầu hết tất cả bọn chúng đều ngủ quên mất. Duy nhất chỉ có con cú và báo Cougar là thức được, vì vậy từ đó chúng được ban cho khả năng nhìn rõ trong đêm tối. còn trong lũ cây cối, chỉ có cây tuyết tùng, cây thông và cây vân sam là thức được vì vậy đến mùa đông, chúng được hưởng đặc ân vẫn giữ được lá, trong khi các cây khác thì rụng hết tiệt.
Đến cuối cùng, Đấng Tạo hóa mới tạo ra con người. ban đầu ngài tặng cho phụ nữ khả năng cứ 7 ngày lại đẻ được 1 đứa con, nhưng về sau thấy loài người sinh sôi nhanh quá, Đấng đã sửa lại và chỉ cho phụ nữ mỗi năm đẻ được 1 lần mà thôi.
Theo truyền thuyết của người Lakota
Thuở xưa, các vị thần thì sống ở trên trời, còn con người thì sống dưới lòng đất tăm tối. Thế rồi xuất hiện một con nhện khôn ngoan tên là Inktomi. Con nhện âm mưu gây ra sự bất hòa giữa thần Mặt Trời và vợ ông là thần Mặt Trăng. Mặt Trời và Mặt Trăng tách rời nhau ra, không bao giờ gặp nhau nữa, chính vì thế mới tạo ra thời gian.
Inktomi bị các vị thần đày xuống mặt đất. Nó bèn tìm đến thế giới ngầm, dụ dỗ con người đi lên thiên đường trên mặt đất. Con người cử một người đàn ông là Tokahe lên mặt đất thăm quan. Ông ta nhanh chóng bị choáng ngợp bởi ánh sáng và vẻ đẹp của mặt đất vì thế chạy về thuyết phục mọi người chuyển lên trên sống. Nhưng không lâu sau, con người nhận ra cuộc sống trên mặt đất quá khó khăn và khốc liệt, họ muốn quay trở về lòng đất nhưng con nhện Inktomi đã ngăn cản họ, thế là từ đó con người chạy tản đi nhiều khu vực khác nhau, bắt đầu cuộc sống sinh tồn với thế giới đầy rẫy nguy hiểm.
(còn tiếp)