Kỷ Đệ Tam

0
828

Sau kết thúc của cuộc chiến dai dẳng giữa Liên minh và Sauron mà phần thắng thuộc về phe Liên minh, Trung Địa chính thức bước sang kỷ Đệ Tam. Tuy giai đoạn này chỉ kéo dài hơn 3000 năm, về thời gian còn ngắn hơn chút so với kỷ Đệ Nhị, thế nhưng số sự kiện quan trọng diễn ra ở giai đoạn này nhiều gấp đôi so với 2 kỷ trước, mang tính quyết định cho số phận của lục địa. Cả 2 tác phẩm tiêu biểu của tác giả Tolkien là “The Hobbit” và “Lord of the Rings” đều là những câu chuyện diễn ra trong kỷ nguyên này.

Thông thường, việc thắng trận là sự mở đầu cho những điều tốt đẹp, sự thịnh vượng và hòa bình cho tất cả các vương quốc. Thế nhưng cuộc chiến cuối cùng ở Kỷ Đệ Nhị lại là một cái kết buồn cho những người chiến thắng. Những tổn thất do chiến tranh là không gì bù đắp nổi.

Đầu tiên phải kể đến tộc Elf. Những người Elf đã cống hiến rất nhiều cho Trung Địa. Ngay từ những ngày đầu tiên của kỷ Đệ Nhất, họ vẫn luôn là lực lượng nòng cốt trong cuộc chiến chống lại chúa tể Bóng tối. Và ở cuộc chiến của Liên minh cuối cùng cũng vậy, rất nhiều lính tộc Elf đã bỏ mạng, 10 phần chết 8-9, và điều đáng tiếc hơn là hoàng đế Gil-galad cũng tử trận. Ông là vị vua cuối cùng của dòng máu Noldor cao quý ở Trung Địa, không có người kế vị, vương quốc Lindon phồn thịnh một thời dần suy tàn, nguyên khí của người Elf bị hao tổn nghiêm trọng, không bao giờ còn có thể vực dậy thời huy hoàng như xưa được nữa.

Đối với người Dunedain, tức con người, tình hình cũng chẳng khá hơn. Cả hai vị vua của 2 vương quốc Arnor và Gondor đều tử trận, Isildur thay cha cai quản Arnor, đồng thời cũng giúp người cháu Meneldil trong việc triều chính ở Gondor.
Isildur sau khi đoạt được chiến nhẫn của Sauron, khiến hắn ta hồn phi phách tán, đáng lẽ ra phải đem tiêu hủy chiếc nhẫn sớm nhất có thể thì Isildur lại bị ma lực của chiếc nhẫn mê hoặc, quyết định giữ lại làm của riêng.
2 năm sau cuộc chiến, Isildur cùng các con trai và 200 hộ vệ, rời Minas Arnor đi về phía dãy núi Mù Sương. Ngờ đâu, đoàn người bị phục kích bởi một đội quân Orc, có lẽ là dư đảng của Sauron vẫn còn sống sót. Họ bị chặn đánh ở cánh đồng Gladden bên dòng sông Anduin. 
Bị áp đảo về quân số, bên Isildur bắt đầu bị thảm sát. Hai con trai của ông đều tử trận. Cậu con cả tình nguyện ở lại cầm chân để Isildur chạy thoát, cũng được coi là anh hùng. Tiếc thay, Isildur chạy đến giữa dòng sông, đeo chiếc nhẫn của Sauron vào để tàng hình, có ngờ đâu chiếc nhẫn, như có suy nghĩ riêng, tự động rơi ra khỏi ngón tay của Isildur bằng một cách nào đó.
Mất đi chiếc nhẫn, Isildur có chút hụt hẫng, nhưng ngay sau đó là một cảm giác nhẹ nhàng, thư thái. Cái cảm giác mà suốt 2 năm cầm chiếc nhẫn ông ta không có được. Ông cảm thấy hối hận vì đã không tiêu hủy thứ tạo vật hắc ám này khi còn có thể. Không còn tàng hình, bị lũ Orc phát hiện ra, Isildur mình găm đầy tên, chết trên dòng sông Anduin, không tìm được xác.
Sau cái chết của Ilsidur, 2 vương quốc Arnor và Gondor dần dần rơi vào vòng xoáy chém giết, tranh dành quyền lực nội bộ cũng như bị ảnh hưởng của những cuộc chiến với các quốc gia khác, nhanh chóng suy yếu.

Sự kiện vui mừng duy nhất trong khoảng thời gian này có lẽ là đám cưới của Elrond với Celebrian (con gái Celeborn và Galadriel), Rivendell và Lothlorien kết thành “thông gia”