Cuộc chiến của Liên minh Cuối cùng

0
693

Theo “truyền thống” của Trung Địa, có vẻ như dấu mốc kết thúc một kỷ nguyên luôn được “chốt hạ” bởi một cuộc chiến lớn, kéo dài trong nhiều năm. Ở kỷ Đệ Nhất, đó là cuộc chiến Thịnh nộ (War of Wrath), còn ở Kỷ Đệ Nhị này, chúng ta sẽ đến với sự kiện “Cuộc chiến của Liên minh cuối cùng” (War of the Last Alliance). 

Có lẽ cả 2 phe đều biết được rằng, qua những sựkiện đưa đẩy suốt mấy nghìn năm qua, đến cuối cùng sẽ phải giải quyết bằng một trận đánh quyết định. 8 năm sau khi Sauron từ Numenor trở về, hắn dần hồi phục lại thân xác đã mất, tập hợp quân đội, chỉ chờ ngày xuất binh.
Ở phía bên kia chiến tuyến, hoàng đế Gil-galad biết rằng mình sẽ là lãnh tụ cao nhất của cuộc chiến này chống lại chúa tể Bóng tối. Ông liên lạc với các vương quốc khác, tập hợp một liên minh cuối cùng, liên minh lớn nhất từ trước đến nay giữa Elf và con người. (tuy tên gọi là vậy nhưng còn rất nhiều giống loài khác đến tham gia vào liên quân này). Chúng ta có thể gọi đây là “Liên minh Cuối cùng” bởi từ sau cuộc chiến này, sẽ không bao giờ, người ta còn được nhìn thấy người Elf lãnh đạo một liên minh hùng mạnh đến như thế, không bao giờ nữa.

Trong liên minh của Gil-galad có sự góp mặt của Elendil – vị vua tối cao của vương quốc Arnor và Gondor đại diện cho con người đến hội quân. Ngoài ra, còn một số chúa Elf khác, đó là Elrond đến từ Rivendell, là Oropher đến từ Mirkwoods và Amdir đến từ Lothlorien (2 vị này thuộc tộc Elf Sindar – thần dân của vương quốc Doriath năm xưa). Ngoài ra, thật bất ngờ, còn có sự góp mặt của Durin IV – dẫn theo đội quân Người Lùn hùng mạnh từ Khazad-dum đến tương trợ.

Gil-galad mất 2 năm để tập hợp xong liên minh, sau đó lại mất thêm 3 năm nữa ở Rivendell để rèn đủ binh khí. Trong thời gian đó Sauron đã chủ động tấn công trước. Hắn đem đại quân vây hãm Minas Ithil – một pháo đài của Gondor – vương quốc gần với hắn nhất. Chỉ sau 1 năm, Sauron đã chiếm được thành, đốt Cây Trắng – biểu tượng của Gondor, đổi tên thành pháo đài Minas Morgul. Isildur phải chạy về phương Bắc cầu cứu vương quốc Arnor của cha mình, còn người em Anarion thì ở lại tử thủ kinh thành Osgiliath.

Liên quân của Gil-galad tiến thẳng về Mordor. Họ đụng độ quân của Sauron ở vùng đồng bằng Dagorlad phía Bắc Mordor, mà còn gọi là Đồng Chiến Trận. Ở trận này, liên minh thắng chung cuộc, tuy vậy cũng thiệt hại rất lớn. Oropher – lãnh chúa Mirkwood và Amdir lãnh chúa Lothlorien không chịu nghe lệnh Gil-galad, tự mình dẫn quân xông lên trước, kết cục Oropher thì bị chết ở Cổng Đen (Black Gate) – ngay lối vào Mordor, còn Amdir cùng quân của mình thì bị quân Orc dồn ra vùng Đầm Lầy Chết và bị tàn sát tại đây. Xác chết của họ vẫn nằm ở đầm lầy này cho đến ngày nay, như một chứng tích kinh hoàng của ngày hôm đó.

Liên quân sau khi phá sập được Cổng Đen thì bắt đầu cuộc vây hãm tòa tháp Barad-dur của Sauron. Cùng thời gian này, Anarion – vua của Gondor trong một cuộc vây hãm, ăn cả tảng đá vào đầu đã tiên du giá hạc. 
Sau 7 năm vây hãm rất căng, cuối cùng Sauron cũng phải xuất hiện. Trận đấu quyết định của toàn Trung Địa đã đến, Gil-galad và Elendil cùng lên “đả lôi đài”. Hai “đại biểu” của Elf và người khó khăn lắm cuối cùng cũng đánh gục được Sauron, tuy nhiên cả hai cũng đều vong mạng. Ngay thời khắc quan trọng đó, Isildur – con trai Elendil, nhảy ra KS, nhặt thanh gươm gãy của cha mình cắt phăng ngón tay đeo nhẫn của Sauron. Mất nhẫn, ba hồn bảy vía Sauron tiêu tán, chúa tể Bóng tối giờ chỉ là cái xác không hồn. Cuộc chiến của Liên minh cuối cùng đã kết thúc với phần thằng thuộc về Elf và con người, Sauron bị đánh bại hồn phi phách tán, đồng thời cũng là sự kiện đánh dấu chấm hết cho Kỷ Đệ Nhị.