The Endless là ai? 7 vị thần tới từ cõi hư vô của DC Comics

1
7068
The Endless- Một gia đình thực thể sừng sỏ của DCU
The Endless- Một gia đình thực thể sừng sỏ của DCU

Tiểu Sử

The Endless xuất hiện trong The Sandman của tác giả Neil Gaiman, trong đó Dream là nhân vật chính nhưng các thành viên còn lại đóng vai trò nhất định, được xuất bản bởi DC comic vào năm 1989 sau đó được chuyển sang công ty con của DC là Vertigo.

The Endless là một gia đình gồm bảy anh chị em: Destiny, Death, Dream, Destruction, Desire & Despair, Delirium. Mỗi người đại diện, hiện thân cho mỗi khái niệm tương ứng: Định Mệnh, Cái Chết, Giấc Mơ, Sự Hủy Diệt, Dục Vọng & Tuyệt Vọng, Sự Mê Sảng. Có thể hiểu rằng nếu các khái niệm trên được nhân hóa thành con người thì The Endless là sự nhân hóa đó.

The Endless xuất hiện trong The Sandman
The Endless xuất hiện trong The Sandman

Nguồn gốc và bản chất của họ không xác định. Nhưng trong mini-series The Sandman: Overture mới đây tiết lộ rằng họ là con cái của Time, người cha, và Night, người mẹ, điều này có thể chỉ đúng theo nghĩa trừu tượng. Độ tuổi của họ không được tiết lộ nhưng có thể hiểu rằng họ đã già như các khái niệm họ đại diện cho.

Chức Năng và Lĩnh Vực

The Endless dành hầu hết thời gian để thực hiện trách nhiệm của mình như là một hiện thân của các thế lực của tự nhiên. Death dẫn dắt các linh hồn của người chết về cõi âm, trong khi Dream cai quản cõi giới của những giấc mơ và trí tưởng tượng, hay còn được gọi là The Dreaming. Destiny có thể nhìn thấy tương lai, hiện tại và quá khứ của mọi vật trong vũ trụ này thông qua cuốn sách của anh ấy. Một vài thành viên thì rất nghiêm túc với nghĩa vụ của mình. Số trẻ hơn, đặc biệt là Desire, rất thích chơi đùa với mạng sống của các phàm nhân. Destruction, hay thường được gọi là “Đứa con hoang đàng”, đã từ bỏ nghĩa vụ của mình và rời bỏ The Endless để đi chu du thiên hạ.
Mỗi Endless có một vương quốc riêng mà trong đó họ là Đấng Tối Cao. Bên trong mỗi vương quốc của các thành viên the Endless, đều có một phòng sưu tập chứa những biểu tượng hoặc con dấu của các thành viên khác. The Endless có thể liên lạc với nhau bằng cách giữ một con dấu tương ứng và gọi cho thành viên đó. Destiny còn có thể gọi những thành viên khác bằng cách dùng những bức họa chân dung của họ trong phòng tranh của y. Các Endless thường thường cảm thấy rất khó chịu khi ở trong vương quốc của các anh chị em mình. Họ không bước chân tới đó trừ tường hợp bắt buộc. Death là ngoại lệ bởi vì bản chất vai trò của cô ấy đòi hỏi được đi lại tư do tới bất cứ nơi nào mà cô ấy muốn.

Destiny:

Destiny là anh cả của the Endless; Vào buổi Ban Nguyên đã có Lời Phán, và nó được dò bằng bàn tay của Destiny ngay trên trang đầu trong Cuốn Sách của anh, Cuốn Sách của Destiny, Cuốn Sách của Định Mệnh, ngay cả trước khi nó được nói lên thành lời.

Trong mắt của người phàm, Destiny là người cao nhất trong gia đình Endless.Vài người tin là anh ta mù; trong khi những kẻ khác, với nhiều lý do nhất định, khẳng định rằng Destiny đã vượt qua cái ngưỡng mà được gọi là mù lòa, rằng thật vậy, công việc của anh ta không là gì khác ngoài quan sát: Rằng anh chứng kiến sự hình thành cấu trúc của các dải ngân hà khi chúng xoắn ốc, cuộn tròn xuyên qua vùng không gian trống rỗng.

Rằng Destiny quan sát các mẫu sự sống phức tạp trải qua cuộc hành trình của nó theo năm tháng.Destiny tỏa ra mùi hương của bụi bặm và những thư viện vào ban đêm.Anh không để lại dấu chân và không có một cái bóng nào cả.

Nhân vật duy nhất trong nhà Endless không được tạo ra bởi Gaiman, mà bởi Marv Wolfman và Bernie Wrightson, xuất hiện lần đầu tiên trong Weird Mystery Tales #1, 1972, nhân vật này ít có tăm tiếng và hiếm khi xuất hiện, mãi cho tới khi Gaiman khai thác Destiny trong series The Sandman. Là anh cả trong gia đình, Destiny xuất hiện với vẻ ngoài của một người mù mặc áo trùm màu xám hoặc nâu, mang theo một quyển sách lớn. Cuốn sách bị xích với anh ấy, hoặc anh ấy bị xích với cuốn sách, và bên trong cuốn sách đó được viết về toàn bộ sự hiện hữu, quá khứ, hiện tại và tương lai.

Mặc dù mù nhưng Destiny vẫn có thể đọc từ cuốn sách này. Destiny là thành viên có tính cách cô độc và cách biệt với gia đình, nhưng đôi lúc anh cũng phá lệ nhúng tay vào chuyện của các người em mình. Anh sống tại vương quốc của mình, Khu Vườn Định Mệnh, Một không gian có cấu trúc mê cung, ở trung tâm của mê cung là tòa lâu đài câm lặng, nơi tổ chức các buổi họp gia đình do Destiny chủ trì. Biểu tượng của anh là quyển sách.

Death: 

Người chị hai của gia đình Endless, xuất hiện với vẻ ngoài của một người phụ nữ trẻ trung, năng động, quyến rũ và mang phong cách Gothic. Cô ấy đeo một mặt dây chuyền biểu tượng của chữ Ankh ( tượng trưng cho cuộc sống ở kiếp sau theo phong tục Ai Cập cổ) và thường xuyên có một biểu tượng Con Mắt của thần Horus được vẽ bên dưới một trong hai con mắt của cô ấy.

Trái ngược với những hình tượng khác về cái chết, Death là người vui tính, tốt bụng, thân thiện nhất trong gia đình Endless, có chút nhỉ nhảnh nhưng vẫn chín chắn. Death thân với Dream hơn cả so với các thành viên còn lại trong gia đình. Có những câu truyện trong giấc mơ kể rằng cứ mỗi thế kỉ một lần, Death sẽ dành trọn một ngày làm người thường, để hiểu những cuộc sống cô lấy đi cảm thấy thế nào, để cảm nhận vị đắng của cuộc sống. Biểu tượng của cô ấy là mặt dây chuyền chữ Ankh mà cô ấy đeo

Dream:

Trong diện mạo này (và chúng ta nhận thức được rất nhiều diện mạo của từng thành viên Endless, như cách chúng ta thấy được ánh sáng lấp lánh từ một bề mặt nhỏ tí của vài viên đá quý lớn và hoàn mỹ bị cắt thành từng mảnh), Dream xuất hiện dưới hình dáng của một người đàn ông cao lớn, mảnh dảnh, da trắng nhợt nhạt như màu của hạt tuyết rơi và có một bộ tóc xanh-đen tối màu. Anh ấy mặc một bộ áo choàng vô dạng của “màn đêm” với “những đốm lửa nhảy múa trong các nếp gấp”. Đôi mắt của anh là những bể bơi của bóng đêm với những tia sáng lờ mờ ở bên trong.

Dream có rất nhiều tên cũng như chúng ta có rất nhiều bạn; nhưng anh ấy thừa nhận mình có rất ít bạn. Nếu có người gần gũi với anh nhất thì đó sẽ là người chị lớn, người mà dạo đây anh rất ít gặp. Anh ấy nghe được câu truyện này từ ít lâu rồi, trong một giấc mơ, rằng một ngày nào đó mỗi một thế kỷ, Death sẽ dành trọn một ngày làm người phàm, để hiểu những cuộc sống cô lấy đi cảm thấy thế nào, để cảm nhận vị đắng của cuộc sống.

Đó chính là cái giá cô ấy phải trả vì là người chia cách sự sống khỏi tất cả những gì đi trước và những thứ sẽ đến sau.Dream cứ ấp ủ về câu truyện này, nhưng chưa bao giờ chất vấn chị. Người mà anh không ưa nhất là Desire vì những khác biệt về quan điểm của cả hai và cũng vì Desire rất hay chen vào chuyện riêng của anh.

Dream sống trong tòa lâu đài tọa lạc ở Trái Tim của The Dreaming. Cả tòa lâu đài và The Dreaming hay thường xuyên thay đổi theo ý nguyện của chủ nhân nó. Morpheus là người duy nhất trong gia đình Endless gia tăng dân số vương quốc anh ấy bằng vô số các giấc mơ và ác mộng mà anh đã tạo ra, cùng với những thực thể đến từ những cõi giới khác. Những thực thể này bao gồm: Corinthian, thực thể đại diện cho ác mộng mà Dream tạo ra.

Lucien, thủ thư của thư viện ở The Dreaming. Cain, chủ sở hữu của Ngôi Nhà Bí Ẩn, và Abel, chủ sở hữu của Ngôi Nhà Bí Mật và Eve sống trong một hang động ở The Dreaming. Fiddler’s Green, cảnh quan của The Dreaming, xuất hiện dưới dạng người mô phỏng theo bề ngoài của G.K Chesterson. Một con bù nhìn đầu bí ngô tên là Mervyn người chủ yếu là tay sai vặt và con quạ Matthew người luôn kề kề với Dream như một tay do thám. Matthew từng là một người phàm tên là Matthew Cable một nhân vật trong series Swamp Thing, người đã chết ở The Dreaming và tái sinh thành một con quạ. Biểu tượng của Dream chiếc mũ mơ ( Dream-helm) của anh ấy, được làm từ xương sống và xương sọ của một vị thần đã chết từ lâu.

Destruction: 

Là người lớn tuổi thứ tư trong gia đình . Có dáng hình của một người đàn ông cao to, cường tráng với mái tóc đỏ hung, đôi lúc anh xuất hiện với một râu dày và đôi lúc thì không. Destruction đã từ bỏ nghĩa vụ và trách nhiệm của mình với tư cách là một Endless ba trăm năm về trước, điều đó gây rất nhiều xích mích giữa anh và các anh chị em còn lại. Anh nhận ra rằng dù có sự hiện diện của mình hay không sự hủy diệt vẫn tiếp tục diễn ra như thường lệ và điều đó khiến anh thắc mắc về bản chất thật sự của mình nên anh từ bỏ mọi thứ và bước đi trên một con đường khác, con đường tìm hiểu về bản thân mình. Destruction bị ám ảnh cá nhân theo một nghĩa tích cực nhất; anh chuyên tâm vào việc tìm hiểu về bản chất thật sự của mình và cố gắng để làm chủ nó. Điều này được thể hiện qua quyết định có chủ đích để đi ngược lại với bản chất của mình và thay vì làm kẻ hủy diệt thì anh muốn là nhà sáng tạo. Anh có một niềm đam mê lớn đối với hội họa và kiến trúc, nhưng tài năng thì lại rất ít, anh có sáng tác thơ, vẽ tranh, điêu khắc…
Vì không còn là thành viên của gia đình Endless nữa cho nên trong phòng sưu tập chung không còn con dấu biểu tượng của anh ấy, dẫu vậy anh vẫn giữ con dấu cho riêng mình, là thanh kiếm của anh. Anh còn có một con chó biết nói tên là Barnabas, sau này anh tặng lại cho Delirium như một món quà và như một người vệ sĩ để canh chừng cô em gái của mình.

Desire: 

Desire có chiều cao trung bình và có một vẻ đẹp tuyệt hảo của cả nam và nữ, nhưng không có một giới tính xác định.Vì Desire là khát vọng, là ham muốn và vẻ đẹp của chỉ một giới thì không đủ với Desire và không đủ với chúng ta. Không có một bức họa nào thể hiện được vẻ hoàn mĩ của Desire, bởi vì cái giá của nhìn thấy anh/cô ta, là dành cho anh/cô ta một tình yêu, đắm đuối, vĩnh hằng và độc nhất.

Desire tỏa một mùi hương nhẹ nhàng của trái đào mùa hè, và đúc hai cái bóng: một đen và sắc nhọn, một trong suốt và luôn thay đổi như ảo ảnh của nhiệt độ. Desire chỉ cười trong thoáng chốc, như tia nắng phản chiếu từ một lưỡi dao. Và chỉ có phép tả “sắc như một lưỡi dao” là phù hợp với Desire. Chưa bao giờ bị sở hữu, luôn là kẻ chiếm hữu, , với làn da trắng nhợt như khói, đôi mắt hung nâu và sắc bén như lưỡi dao màu vàng: Desire là tất cả những gì bạn ham muốn. Dù bạn là ai. Là cái gì. Tất cả.
Desire là người tàn nhẫn nhất trong gia đình và có một mối thù hằn khá dài với Dream, vì y thích chen vào chuyện của anh mình nhưng lý do đằng sau thì chưa rõ. Vương quốc của Desire là một bức tượng gồm máu và thịt với vẻ bề ngoài của chính y và y sống ở trong trái tim khổng lồ của nó được gọi là Threshold. Con dấu biểu tượng của Desire ở trong phòng sưu tầm của các Endless khác là một Mảnh Trái Tim Thủy Tinh. Mặc dù ngoại hình khác nhau nhưng Desire là sinh đôi của Despair.

Despair: 

Despair, chị em song sinh của Desire, nữ hoàng của thế giới ảm đạm.
Despair có thân hình mập lùn, tóc đen, và răng nhọn. Làn da bà ta lạnh lẽo và nhớp nháp; đôi mắt của bà có màu của bầu trời vào những ngày ẩm ướt, xám đạm, như hút hết màu sắc và ý nghĩa khỏi thế giới. Giọng nói như một lời thì thầm; mặc dù bà ta không có mùi hôi, nhưng chiếc bóng của bà có mùi hăng của xạ hương, như làn da của một con rắn và bà ta không mặc quần áo. Trên một ngón tay của bàn tay trái, Despair đeo một chiếc nhẫn có đính một cái móc câu mà bà ta hay dùng để cào da mặt mình. Cái móc câu là con dấu biểu tượng của Despair ở trong phòng sưu tầm của các thành viên khác.

Vương quốc của Despair là một khoảng không màu xám trong đó trôi nổi một màn sương trắng xóa và vô vàn những chiếc cửa sổ nhỏ được treo trên khoảng không hư vô. Mỗi chiếc cửa sổ nhìn ra một cảnh khác nhau, mà trong thế giới của chúng ta, là những chiếc gương. Xuyên qua đó bà ta có thể thấy được những người đang trải qua nỗi tuyệt vọng tột cùng. Đôi lúc, khi bạn nhìn vào gương, có thể cảm thấy ánh mắt của Despair nhìn ngược lại, chiếc móc của bà ta kéo và giật trái tim bạn. Các cư dân duy nhất trong vương quốc đó là những con chuột cưng của bà ta.

Nhiều năm về trước, một nhóm nhỏ ở nơi ngày nay là Afghanistan tôn thờ bà là một nữ thần, và tuyên bố rằng tất cả những căn phòng trống là những điện thờ linh thiêng. Nhóm người này tự gọi mình là Những Kẻ Bất Dung thứ, tồn tại được hai năm cho đến khi thành viên cuối cùng treo cổ tự sát, tên này đã gắng gượng lại lâu hơn các tên khác những gần bảy tháng.
Despair rất ít nói và rất kiên nhẫn.

Delirium:

Delirium là thành viên út của gia đình the Endless. Cô ấy tỏa ra mùi hương của sự nghọt ngào, của mùi rượu chua, của những đêm rét và mùi vải da cũ.
Con dấu biểu tượng của cô là những đốm màu trừu tượng vô dạng và vương quốc của cô là một mảng màu hỗn loạn liên tục thay đổi, và chứa một cái đồng hồ mặt trời khắc dòng chữ Tempus Frangit ( tiếng Latin nghĩa là thời gian thoáng qua). Vương quốc của Delirium đã đóng lại nhưng vẫn chào mừng khách viếng thăm, tuy nhiên tâm trí của phàm nhân không thể nhận thức được lãnh vực của cô ấy, và tâm trí của ít kẻ mà từng có thể đặt chân vào nơi đó đã tan vỡ thành những mảnh vụn nhỏ nhặt không hơn không kém.
Nhà thơ Coleridge khẳng định rằng ông ta biết Delirium, nhưng tên này chỉ là một kẻ nói láo vô căn cứ, về câu chuyện này và những câu chuyện khác nữa, chúng ta đều phải nghi ngờ lời hắn.
Delirium xuất hiện trong bộ dạng của một cô bé không-lớn-hơn-mười-bốn-tuổi có vẻ bề ngoài thay đổi tùy thuộc vào vào sự biến động ngẫu nhiên trong tính khí của cô ấy. Cô ấy có một mái tóc kỳ dị, vận các bộ quần áo không ăn khớp với nhau.

Vẻ ngoài của cô ấy là bất định nhất trong tất cả các Endless, những người mà, đỉnh cao nhất, là những ý tưởng, được che đậy dưới lớp vỏ bề ngoài của da thịt. Chiếc bóng và hình thể cô ấy chẳng giống với vẻ ngoài của những người mà cô ấy đã mượn dạng. Và nó là hữu hình, như một lớp nhung cũ. Vài người nói sự hiểu biết của Delirium là bi kịch của chính cô ấy, rằng mặc dù đã già hơn các mặt trời, lớn tuổi hơn các vị thần, cô ấy vẫn mãi mãi là người trẻ nhất trong gia đình Endless, những người không cảm quan thời gian theo cách của chúng ta, hay nhìn các thế giới qua con mắt của người phàm. Vài kẻ lại phủ nhận điều này, và nói rằng Delirium không có bi kịch nào cả, nhưng chúng lại nói một cách thiếu suy nghĩ.

Vì Delirium cũng từng là Delight, một người với tính tình hòa đồng, vui tươi và yêu đời. Nhưng một sự kiện xảy đến trong đời của cô khiến cô trở thành con người hiện tại. Mặc dù điều đó đã cách đây rất lâu rồi, ngay cả bây giờ đôi mắt của cô ấy cũng không đồng nhất: một con thì có màu xanh lục bảo trong suốt, tán xạ với những đốm bạc luôn di chuyển; con mắt còn lại thì được kết bằng những võng mạc có màu xanh dương, và đôi lúc con này bên phải, con kia bên trái, nhưng đôi lúc chúng đổi chỗ cho nhau. (Đây được xem là đặc điểm cố định duy nhất của Delirium).
Ai biết được qua đôi mắt bất đối xứng ấy, Delirium nhìn nhận sự vật như thế nào?