DẤU SẸO QUỶ

0
326

Đây là một dấu sẹo tồn tại trên cơ thể con người sau khi người đó ký hiệp ước với quỷ. Đôi khi người ta gọi nó là “dấu phù thủy”. Dấu vết này được lan truyền trong các câu chuyện kể và là bằng chứng được công nhận trong những phiên xét xử phù thủy thời Quan tòa Dị giáo.
Theo nhiều nhà quỷ học, Quỷ Vương luôn đánh dấu những người đã giao ước với mình để phong ấn lời thề xin vâng lệnh và phục tùng của họ. Trong thời điểm họ từ bỏ đức tin của mình, hắn sẽ đánh dấu bằng cách cào móng vuốt lên người họ hoặc dùng sắt nung, những cách này đều để lại một cái dấu, thường là màu xanh hoặc đỏ, nhưng không phải lúc nào cũng là sẹo. Đôi khi hắn lại đánh dấu bằng cách liếm lên cơ thể họ. Việc đánh dấu được thực hiện khi những phù thủy lần đầu tới lễ Sabbats, hoặc khi ai đó đồng ý giao ước và thề nguyện với quỷ dữ.
Dấu vết này có thể nằm ở bất kỳ đâu trên cơ thể. Trong cuốn sách Demonolatry (1595), Nicholas Remy đã liệt kê những vị trí như trán, vai trái, hông, ngực, đỉnh đầu, lưng là những nơi thường có dấu quỷ. Đôi khi cái dấu nằm ở những vị trí bí mật, như dưới mí mắt, nách, các lỗ trên cơ thể (tai, mũi, v..v..). Theo Francesco-Maria Guazzo, một nhà quỷ học người Ý thể kỷ 17 đã viết tác phẩm Compendium Maleficarum (1608):

Dấu sẹo Quỷ thường được coi là bằng chứng để chứng minh ai đó là phù thủy, pháp sư. Người ta tin rằng bất kỳ ai liên can tới quỷ đều có một vết sẹo hoặc nhiều hơn, nó thường rất kỳ lạ, không cảm thấy đau khi tác động vào. Những người bị cáo buộc sử dụng thuật phù thủy và đưa đến tòa xét xử đều được kiểm tra cơ thể, tìm kiếm những dấu vết, nhiều người phải cạo hết lông và tóc trong quá trình này. Họ chọc kim vào những vết sẹo, nốt ruồi, mụn cóc và những vùng da không có màu. Nếu người đó cảm thấy ít đau hoặc không hề đau, không có máu chảy ra, đó là dấu quỷ.
Quan tòa dị giáo tin rằng có thể phân biệt dấu vết của Satan với các khiếm khuyết cơ thể thông thường, nhưng thực tế, những trường hợp này xảy ra rất ít. Khi kiểm tra cơ thể, những khiếm khuyết của cơ thể bị phớt lờ đi. Nếu người ta không tìm thấy dấu vết nào, hoặc chọc vào một cái mà khiến người đó đau, Quan tòa dị giáo vẫn tuyên bố họ có dấu quỷ, dựa vào những nghiên cứu đáng tin cậy thời đó của Guazzo và người khác mà cho rằng, Quỷ Vương không nhất thiết phải đánh dấu tất cả mọi người, mà chỉ những ai hắn đặc biệt chú ý, và đôi khi dấu vết đó có thể gây đau đớn. Nhiều người còn cho rằng dấu quỷ còn có thể vô hình. Vì vậy, những người vô tội không thể thoát được khỏi các cáo buộc của Quan tòa dị giáo.
Một khi dấu quỷ được tìm thấy, nạn nhân bị tra tấn cho đến khi họ thú nhận họ có vết sẹo đó như thế nào. Chỉ những câu chuyện về các giao ước, nghi lễ ở Sabbats mới có thể thỏa mãn các Quan tòa dị giáo.