Ent

0
876

Là một trong những chủng tộc lâu đời nhất từng xuất hiện trong thế giới Arda (cùng niên đại với Người Lùn), tộc Ent có thể được mô tả như những cái cây có mặt mũi, tay chân và khả năng giao tiếp bằng ngôn ngữ.

Tương truyền thuở xa xưa, nữ thần Yavanna – vị thần của cây cỏ và hoa trái trên khắp thế giới, đến cầu xin Đấng Eru cho bà được tạo ra một giống loài có thể bảo vệ cây cối và các khu rừng, bởi bà lo sợ trong tương lai, những đứa con của Đấng (Elf, Người Lùn, Con Người) sẽ chặt phá các khu rừng vô tội vạ, cần có một người bảo vệ cho thiên nhiên. Từ đó mà tộc người Ent ra đời.

Người Ent ban đầu sinh sống ở 2 khu rừng lớn là Old Forest và Fangorn. Lúc bấy giờ, các cánh rừng ở Trung Địa còn phát triển hưng thịnh, trải dài khắp cả lục địa, như Elrond đã từng mô tả rằng, đã có thời, một con sóc mang hạt dẻ từ cây này chạy sang cây khác, có thể đi từ Rivendell ra đến tận biển lớn ở phía Tây. Như vậy, trước kỷ Đệ Nhất, có lẽ cả Trung Địa là một cánh rừng nguyên sinh khổng lồ. Về sau, khi các giống loài tiến dần về phương Đông, đặc biệt là dưới tác động của cuộc chiến Liên minh cuối cùng, sự di dân của Người Lùn, những cuộc hành quân của Orc và sự khai phá địa bàn của người Numenor, các cánh rừng nguyên sinh dần bị thu hẹp, tộc Ent chỉ còn sinh sống ở rừng Fangorn – khu rừng phía Đông Nam rặng Mù Sương, sát biên giới Isengard.

Tuy Ent là những sinh vật có suy nghĩ nhưng ban đầu họ không biết sử dụng ngôn ngữ. Chính những người Elf đã dạy cho các Ent khả năng nói chuyện. Có lẽ vì thế mà hai tộc này khá thân thiết với nhau. Ent được mô tả với vẻ ngoài to cao và chậm chạp, có lẽ còn lười vận động. Nhiều Ent ngủ say hàng thế kỷ đến nỗi họ dần hóa thành một cái cây thực thụ, không bao giờ cử động nữa. Nhìn chung, họ cũng là một giống loài ôn hòa, ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp, nhưng hiền lành. Mọi người thường rất dễ nhầm lẫn Ent với một giống loài cùng họ là Huorn. Huorn là những cây sống trong những khu vực tăm tối nhất ở Old Forest. Cánh rừng nguyên sinh năm xưa giờ đã bị thu hẹp lại, chỉ còn 1 phần nhỏ nằm ở rìa Đông Buckland và xứ Shire, Lũ Huorn thường rất căm ghét các giống loài khác vì đã tàn phá rừng. Chúng độc ác, hung dữ, thường mê hoặc những lữ khách xấu số đi ngang qua. Điển hình cho giống loài này là Lão Liễu Già (Old Man Willow) ở ven hồ, từng ru ngủ anh chàng Frodo và đám bạn Hobbit, suýt chút nữa thì làm thịt cả bọn.

Quay trở lại với tộc Ent. Hiện tại ở Fangorn, chỉ toàn là đực rựa, thiếu “hơi gái” trầm trọng. Thuở ban đầu, các Entwive (tên gọi giống cái của tộc này) chung sống cùng các Ent, nhưng về sau họ đã bỏ đi vì cảm thấy luôn bị các Ent kiểm soát. Họ bỏ đi hết và đến sống ở vùng Brown Land – vùng đất phía Nam Mirkwoods. Khu vực này đã bị tàn phá dưới thời của Sauron, các Entwive vì thế cũng biến mất không dấu vết. Rất nhiều Ent đã bỏ công đi tìm kiếm các Entwive nhưng đều vô ích. Họ vẫn buồn bã hát những khúc hát về sự mong nhớ và hi vọng Entwive sẽ trở về một ngày nào đó. Ngay đến tác giả cũng không viết rõ ràng về số phận của Entwive nữa.

Cuối kỷ Đệ Tam, các Ent đã triệu tập một cuộc họp ngắn (thực ra là rất lâu) để đi đến quyết định tấn công Isengard, trừng trị lão Saruman và bè lũ Orc vì đã tàn phá những cánh rừng. Họ phá vỡ các đập nước, làm ngập Isengard và giam lỏng Saruman trong tháp tối Orthanc. Rõ ràng, những phép thuật hắc ám của lão phù thủy không xi-nhê gì với giống loài chậm chạp và to xác này. Sau khi kết thúc chiến tranh, vua Elessar đã giao quyền quản lý Isengard cho tộc Ent, để họ biến nơi hoang tàn này thành một cánh rừng xanh tươi