Sứ mệnh Erebor (phần 1)

0
424

Far over the misty mountains cold. 
To dungeons deep, and caverns old. 
We must away, at break of day. 
To find our long forgotten gold. 
The pines were roaring on the height. 
The winds were moaning in the night. 
The fire was red, it flaming spread. 
The trees like torches blazed with light

Tôi xin phép được trích dẫn những câu hát của bài “Misty Mountain” trong phim “The Hobbit” làm mở đầu cho bài viết này, một bài hát mà mỗi lần nghe không khỏi khiến tôi nổi da gà. Chất giọng trầm ấm của những chú lùn thật dễ khiến người nghe có cảm giác như đang ngồi trước lò sưởi rực cháy, bên ngoài mưa bão lạnh giá, chỉ ít phút nữa thôi, ta sẽ phải rời nơi ấm áp an toàn này, bước ra ngoài kia, dấn thân vào một hành trình hiểm nguy nhưng lại có sức mê hoặc thật khó cưỡng. 

Câu chuyện về hành trình của 13 người lùn, 1 lão phù thủy và 1 anh chàng Hobbit, vượt trăm ngàn dặm đường, từ xứ Shire đến tận núi Cô Đơn để đòi lại kho vàng và vương quốc Erebor bị con rồng Smaug chiếm giữ dường như là một kỳ tích. Tuy đây chỉ là một sự kiện nhỏ, mang tính “ân oán cá nhân” giữa người Lùn và Smaug, tuy nhiên lại có những tác động nhất định đến tiến trình lịch sử chung của Trung Địa cuối kỷ Đệ Tam.

Để bắt đầu câu chuyện về sứ mệnh Erebor, chúng ta hãy quay ngược thời gian về quãng năm 2799, sau cuộc chiến đẫm máu giữa Người Lùn và Orc ở cổng Đông mỏ Moria với kết cục chung cuộc thuộc về Người Lùn, tuy rằng mất mát của họ cũng không hề nhỏ. 

Chiến thắng không giúp cho những Người Lùn vong quốc có cuộc sống khá khẩm hơn. Sau chiến tranh, vua Thrain II cùng con trai Thorin và các tùy tùng thân tín quay trở lại Dunland, sau đó lại di cư đến rặng núi Xanh ở tít phía Tây lục địa, sống trong những tàn tích hoang tàn của xứ Belegost hồi kỷ Đệ Nhất.

Cuộc sống dường như ổn định hơn, nhưng càng cao tuổi, vua Thrain II càng day dứt khôn nguôi, hướng mắt về hướng Đông nơi có ngọn núi Cô Đơn – quê nhà tổ tiên của ông. Nhiều năm sau, ông cùng một đoàn tùy tùng, rời rặng núi Xanh, đi mãi về phía Đông một cách vô định. Sau một đêm nghỉ lại bìa rừng Mirkwoods, sáng hôm sau cả đoàn hoảng hốt khi phát hiện vua của họ đã mất tích. Thực tế là, Thrain II đã bị tay say của Necromancer (danh tính tạm thời của Sauron) bắt cóc đem về pháo đài Dol Guldur. Mục đích của Sauron là muốn thu hồi chiếc nhẫn quyền lực cuối cùng của tộc Người Lùn, hiện đang do Thrain II nắm giữ. Thrain bị tra tấn và giam giữ dưới hầm ngục của pháo đài.

Trong thời gian này, Gandalf cảm nhận thấy một mối nguy chưa thành hình xung quanh pháo đài bỏ hoang Dol Guldur và đã đột nhập vào để điều tra, phát hiện ra Necromancer chính là Sauron. Lão tìm được Thrain đang hấp hối trong ngục tối. Do bị tra tấn quá nhiều, Thrain không còn tỉnh táo, ông ta quên mất cả tên của chính mình. Điều duy nhất ông ta còn nhớ được, cũng là tâm nguyện day dứt lớn nhất của ông, là trao cho Gandalf tấm bản đồ ngọn núi Cô Đơn và chiếc chìa khóa mở cửa vương quốc Erebor, nhờ cậy Gandalf hãy trao lại tận tay cho con trai ông. Đáng tiếc là thần trí ông không còn đủ tỉnh táo để nhớ được tên con trai mình. Vậy là …Vua Thrain II – vua dưới gầm quả núi đời thứ 3, chính thức qua đời, trong hầm ngục tăm tói của Dol Guldur, với giấc mơ phục quốc còn dang dở.

Rất nhiều năm về sau, trong một đêm nọ, Gandalf tình cờ gặp gỡ Thorin II – hay còn gọi là Thorin Khiên gỗ sồi ở một quán rượu vùng Bree. Qua cuộc nói chuyện dài, lão phù thùy nhận ra đây chính là con trai của Người Lùn đã chết ở Dol Guldur mà lão đã gặp năm xưa. Lão trao lại cho Thorin di chúc của Thrain, cùng bản đồ và chiếc chìa khóa. Cả hai quyết định lập một đội thật cừ, cùng nhau quay trở lại ngọn núi Cô Đơn, đòi lại vương quốc Erebor và của cải trong đó.Thế là từ đây, sứ mệnh Erebor bắt đầu.
(chuyện còn tiếp)