Cái kết của phim Mắt Biếc khác nguyên tác truyện ở chỗ nào

1
5028

Buổi công chiếu Mắt Biếc ở Sài Gòn kết thúc trong tiếng vỗ tay giòn giã, sự hân hoan và cả những giọt nước mắt chưa kịp lau của những người ngồi trong khán phòng. Là khán giả, khách mời hay báo giới, Mắt Biếc đã khiến ai cũng phải xúc động. Đây thực sự là một sản phẩm điện ảnh xứng đáng được nhận những con điểm xuất sắc và những lời khen hoa mỹ một cách xứng đáng nhất của năm.

Phim giữ nguyên tinh thần của truyện: được kể hoàn toàn qua góc nhìn của Ngạn, là dòng chảy nội tâm của Ngạn. Vì thế, phim đẹp như chính tâm hồn Ngạn, một tâm hồn mong manh và trân quý những giá trị cũ. Có lẽ, trong thời đại ai ai cũng đi tìm cái mới, ai ai cũng muốn thức thời, một con người như vậy mới là của hiếm.

Tuy nhiên nhiều khán giả xem xong phim đã cảm thấy cái kết của phim có điều gì đó không đúng. Và đúng là như vậy, cái kết của phim Mắt Biếc đã được đạo diễn Victor Vũ làm khác đi so với truyện gốc của Nguyễn Nhật Ánh. 

[Cảnh báo Spoiler]

Ở trong phim, ở trường đoạn cuối, Ngạn sau khi nhận ra Trà Long chỉ là hình bóng tiếp nối của Hà Lan, anh không thể yêu cô bé, nhưng cũng không thể chịu nổi sự dày vò nên đã bỏ làng ra đi. Trà Long sau đó nói với mẹ rằng, chú Ngạn suốt cuộc đời này chỉ thương mỗi Hà Lan, và Hà Lan không nên bỏ lỡ người thật lòng yêu thương mình. Hà Lan sau đó nhận ra chân ái, hối hận chạy theo chuyến tàu đưa Ngạn đi xa nhưng tất cả đã muộn.

Còn ở theo đúng như trong truyện, kết thúc của Mắt Biếc, Ngạn vẫn bỏ làng ra đi nhưng hoàn toàn không có cảnh nào mà Hà Lan chạy theo hối hận cả. Lúc này Hà Lan đã có chồng mới, chỉ có Trà Long đau khổ với mối tình chú cháu ở lại làng Đo Đo.

Nếu như trong nguyên tác, lá thư của Ngạn sẽ khép lại câu chuyện thì Victor và biên kịch đã dũng cảm cho thêm một đoạn kết mới. Đây là một quyết định đòi hỏi sự liều lĩnh lẫn quyết tâm cao độ vì sẽ có thể thay đổi góc nhìn của khán giả về Hà Lan. Nhưng thật sự, cũng chính đoạn kết mới này đã khiến bộ phim chạm đến đỉnh cao của xúc cảm. Trường đoạn này không chỉ là một động thái gieo cho các nhân vật của chúng ta một hy vọng mới mà còn là một hành động mang đầy tính tích cực.

Ở đoạn kết của Mắt Biếc bản phim, đoàn tàu bỗng trở thành một sự khởi đầu. Cái tan nát và lỡ làng của nguyên tác vẫn còn đó, nhưng đồng thời một hơi thở vừa được đánh thức, hơi thở của một tâm hồn tổn thương cố gắng giữ lại hạnh phúc cho mình.