VỤ QUỶ ÁM EARLING (HAY ANNA ECKLUND) – BỊ NGUYỀN RỦA BỞI CHA RUỘT CỦA MÌNH

0
784

Đây là một trong các tài liệu về quỷ ám được ghi chép chi tiết nhất của thế kỷ 20. Vụ quỷ ám của Anna Ecklund được xem là bất thường bởi trong đó có nhiều thực thể quỷ dữ cùng lúc chiếm đoạt thân xác một nạn nhân.
Anna được sinh ra ở Midwest vào khoảng năm 1882, được dạy dỗ và lớn lên trong một gia đình ngoan đạo. Cô bắt đầu có các biểu hiện bị quỷ ám vào tuổi 14, bao gồm nỗi sợ hãi trước các đồ vật thánh, không thể bước vào nhà thờ và có các suy nghĩ đồi bại, bất thường về tình dục, cuối cùng bị nhập vào năm 1908. Theo cuốn sách ghi chép lại vụ quỷ ám của Anna, Begone, Satan!, được Mục sư Carl Vogl viết bằng tiếng Đức, dịch sang tiếng Anh bởi Mục sư Celestine Kapsner; Mina – dì của Anna – vốn là một phù thủy tai tiếng, bà ta đã khiến cô bị quỷ ám bằng cách đầu độc cô với thảo dược, trộn vào thức ăn của Anna. Cha xứ Theophilus Riesinger, một người Bavaria bản địa và cũng là một tu sĩ Capuchin đến từ cộng đồng nhà thờ St. Anthony ở Marathon, Wisconsin, đã trừ tà thành công cho Anna vào ngày 18 tháng 6 năm 1912, nhưng lại để cô rơi vào tay quỷ dữ lần bởi bị cha ruột nguyền rủa. Năm 1928, khi Anna đã 46 tuổi, cha xứ Theophilus lại phải thực hiện lễ trừ tà một lần nữa.
Tìm đến một nơi mà không ai biết đến tai tiếng của Anna, cha Theophilus mời một người bạn cũ đến, cha Father F. Joseph Steiger, một giáo sĩ đến từ Earling, Iowa. Miễn cưỡng, cha Steiger đã đồng ý cho phép lễ trừ tà được thực hiện ở một tu viện thuộc về các nữ tu dòng Franciscan. Anna đến Earling vào ngày 17 tháng 8 năm 1928. Những rắc rối ngay lập tức kéo đến, có vẻ như ai đó đã rắc nước thánh vào các bữa ăn của Anna và cô có vẻ đau đớn, kêu gào như một con mèo hoang, không chịu ăn cho đến khi người ta mang ra thức ăn không được ban phước. Những con quỷ bên trong cô luôn biết chính xác ai là nữ tu đã ban phước cho món ăn hoặc đồ uống và giận dữ về điều đó.
Một nghi lễ cổ bắt đầu được thực hiện vào sáng ngày hôm sau. Cha Theophilus nhờ những nữ tu khỏe nhất trong tu viện giữ chặt Anna trên đệm của chiếc giường sắt, họ buộc chặt quần áo quanh người Anna để cô không thể xé ra. Cha Theophilus cố bịt chặt miệng Anna và cô rơi vào trạng thái bất tỉnh, ngay sau đó cơ thể cô đột ngột bay lên. Anna bị nhấc lên khỏi giường, cô bò lên tường giống như một con mèo và mất rất nhiều sức lực mới kéo cô xuống được. Dù Anna vẫn bất tỉnh và miệng cô không hề cử động trong suốt buổi trừ tà, một giọng nói vẫn vang lên từ bên trong cô, kết hợp từ tiếng gào thét, tiếng hú và những âm thanh khác của động vật. Những người dân ở Earling đã nghe thấy những âm thanh này, họ tụ tập ở tu viện và vì thế cha Theophilus cũng không hy vọng giữ bí mật về buổi trừ tà được nữa.
Mất tổng cộng 23 ngày, lễ trừ tà được chia thành ba buổi: buổi đầu từ ngày 18 đến ngày 26 tháng 8, buổi hai từ 13 đến 20 tháng 9, buổi cuối từ 15 đến 23 tháng 12. Sau cùng, tình trạng sức khỏe của Anna sụt giảm nghiêm trọng. Cô không ăn thức ăn, chỉ uống sữa hoặc nước. Dù vậy, cô ói mửa rất nhiều và thường nôn ra những mảnh vụn có vẻ như là lá thuốc lá, và khạc nước bọt rất nhiều. Gương mặt cô biến dạng và trở nên khủng khiếp, bị tụ máu bởi đầu cô ngày càng sưng to lên, mắt cũng căng phồng, môi cô cũng bị sưng lớn, theo ghi chép thì bằng cỡ một bàn tay. Bụng cô trương lên đến mức sắp vỡ, rất cứng và nặng tới nỗi mỗi khi cô lên giường thì chiếc giường sắt lại võng xuống.
Bên cạnh những thay đổi về cơ thể, Anna còn có thể hiểu những ngôn ngữ mà trước đây cô không hề biết, sợ hãi trước những từ trong kinh thánh và các đồ vật được ban phước, có khả năng ngoại cảm mà minh chứng là cô có thể biết những tội lỗi thuở nhỏ của những người xung quanh mình. Cha Steiger và các nữ tu sợ hãi đến mức không ai có thể ở trong phòng Anna suốt buổi trừ tà mà luân phiên nhau ra vào. Cha Steiger bị những con quỷ chế nhạo bởi ông đã đồng ý thực hiện một lễ trừ tà trong giáo xứ của mình, ông còn bị chúng quấy rầy và rồi gặp một tai nạn mà những con quỷ đã tiên đoán trước, hoặc thậm chí là do chúng tạo ra. Chỉ có cha Theophilus với đức tin vững vàng vào sức mạnh của mình có thể chống lại con quỷ.
Những quân đoàn quỷ dữ và linh hồn báo thù được miêu tả là “một đàn muỗi đen” đã ám Anna, nhưng kẻ cầm đầu là Beelzebub, Judas Iscariot, linh hồn của Jacob – cha cô, và tình nhân của ông ta là dì Mina. Beelzebub đã tiết lộ về mình trước, kéo cha Theophilus vào những cuộc tranh luận đầy châm biếm về huyền học, nói rằng chính lời nguyền của cha Anna đã mời hắn đến để ám cô lúc cô 14 tuổi. Cha Theophilus cố gắng tiếp cận Jacob, nhưng lại được một linh hồn có tên Judas Iscariot trả lời, thừa nhận rằng mục đích của hắn là tra tấn Anna tới khi cô tự tử và bị đày xuống địa ngục.
Jacob cuối cùng cũng xuất hiện, nói rằng ông ta nguyền rủa Anna vì đã không chấp nhận mối quan hệ loạn luân với mình, ông ta gọi quỷ dữ đến để cám dỗ cô bằng những tội lỗi khủng khiếp chống lại sự trong sáng. Trong cuốn Begone, Satan!¸ tác giả đã miêu tả cuộc đời của Jacob là “vô cùng bẩn thỉu và bạo lực”, dẫu đã kết hôn nhưng vẫn qua lại với tình nhân của ông ta là dì Mina, luôn cố tình cám dỗ Anna. Khi ông ta chết, vị giáo sĩ cử hành tang lễ đã vô tình có những hành động cực đoan, nhưng Jacob vẫn báng bổ vị giáo sĩ. Tác giả cuốn sách viết tiếp, “Dẫu phán quyết sau cái chết đã tha thứ cho ông ta, nhưng (bởi vì) ông ta đã nguyền rủa chính con gái mình… đây là tội ác khủng khiếp khiến ông ta bị đày đọa mãi mãi. Ấy vậy mà ông ta vẫn lên mưu đồ dưới địa ngục, tìm cách tra tấn và làm nhục con mình. Lucifer đã vui vẻ cho phép ông ta làm thế.” Dẫu trinh tiết của Anna có còn nguyên vẹn ở tuổi 46, hay cô đã giao cấu với linh hồn cha mình vẫn còn là điều bí ẩn.
Một giọng nói thanh cao vốn đã tồn tại từ đầu, giữa những giọng nói khác thuộc về Mina. Chúa đã đày đọa bà ta vì ăn nằm với Jacob và giết chết bốn đứa trẻ. Cuốn Begone, Satan! cho rằng những đứa trẻ đó chính là con của Mina, cũng có thể là do nhiều lần bà ta phá thai. Tác giả miêu tả Mina độc ác và xảo quyết ngang quỷ dữ, bà ta căm ghét và luôn báng bổ các Bí tích của Chúa.
Tác giả nhấn mạnh rằng điều đáng ngạc nhiên thực sự trong vụ quỷ ám của Anna là những phẩm hạnh và đức tin của cô vẫn được giữ nguyên vẹn qua thử thách này, bởi vì “quỷ dữ không có sức mạnh thao túng ý chí tự do của con người.” Cảm nhận được chiến thắng sẽ thuộc về mình, cha Theophilus tiếp tục lễ trừ ta cho đến khi những con quỷ bắt đầu yêu dần, đến tháng mười hai năm 1928 thì chúng chỉ còn rên rỉ yếu ớt, không còn gào thét nhạo báng những nỗ lực của ông. Cha Theophilus lệnh rằng khi chúng quay lại địa ngục, mỗi con quỷ phải gọi tên mình để báo hiệu cho việc chúng đã từ bỏ, và chúng đồng ý.
Vào ngày 23 tháng 12 nă 1928, vào khoảng 9 giờ tối, Anna đột ngột bật dậy và đứng thẳng trên giường, có vẻ như sắp bay lên tới trần nhà. Cha Steiger gọi những nữ tu đến kéo cô xuống, trong khi cha Theophilus ban phước cho cô và gào lên, “Hãy biến đi những kẻ thuộc về địa ngục! Biến đi, Satan, con sư tử của triều đại Juda!” Anna ngã gục xuống giường và bắt đầu thét lên, “Beelzebub, Judas, Jacob, Mina”, sau mỗi cái tên là tiếng gào “Địa ngục!”, nhắc lại nhiều lần cho đến khi những giọng nói cuối cùng cũng lắng xuống. Anna mở mắt ra và mỉm cười, trong khi những giọt nước mắt vui mừng rơi xuống gương mặt cô và cô khóc, “Jesus của con, xin nhân từ! Hãy ca ngợi Chúa Jesus!”
Trong Begone, Satan! miêu tả rằng, “Trong lúc niềm vui vẫn còn đó, không ai chú ý tới những mùi hôi khủng khiếp đang lấp đầy căn phòng. Tất cả cửa sổ phải mở ra, đó là thứ mùi của thứ gì đó không thuộc về thế giới này, đơn giản là không thể chịu nổi. Đó là dấu vết cuối cùng của quỷ dữ khi chúng buộc phải từ bỏ dương gian.”