Trong thần thoại La Mã, anh em sinh đôi Remus và Romulus là những người đã xây nên thành Rome.
Họ là con trai của thần chiến tranh Mars và người trinh nữ Rhea Silvia, một nữ tư tế của thần Vesta. Rhea cũng là con gái của vua Numitor thành Alba Longa, một hậu duệ của Aeneas. Numitor bị lật đổ bởi người em trai Amulius. Sợ rằng hai đứa cháu trai sau này sẽ tiếm ngôi, Amulius ra lệnh giết chúng bằng cách thả trôi trên dòng sông Tiber.
Tiberinus, thần sông Tiber, đã cứu hai anh em dạt vào bờ. Romulus và Remus lại được một con sói mẹ nuôi chúng lớn bằng bầu sữa. Một thời gian sau, một gã chăn cừu tên là Faustulus tìm được hai đứa trẻ và đem chúng về nuôi.
Romulus và Remus lớn lên, cùng lúc với trận chiến tranh giành quyền lực giữa Numitor và Amulius lại nổ ra. Tình cờ gặp lại ông ngoại Numitor, họ nhận ra thân phận thực của mình, và cùng chiến đấu giúp Numitor lật đổ Amulius. Numitor trở lại ngôi vương thành Alba, còn hai anh em cùng nhau lập nên một tòa thành mới.
Tuy nhiên, những trận cãi vã bắt đầu nổ ra giữa hai anh em, từ chuyện vị trí xây thành, chuyện xây tường đến cái tên thành. Cuối cùng, Romulus giết chết Remus. Romulus lên ngôi và đặt tên thành là Rome theo tên mình. Con cháu của Romulus là các Hoàng đế La Mã sau này.
Ý nghĩa của câu chuyện về Aeneas (con trai Venus) và Romulus là để tạo cho các Hoàng đế La Mã một gốc gác thần thánh – Romulus vừa là con của thần Mars, vừa là hậu duệ của nữ thần Venus.