Dumah, hay Douma, là thiên thần của sự tĩnh lặng, vĩnh hằng của cái chết, người bảo hộ và dẫn đường các linh hồn ở Ai Cập. Trong thần thoại Aramaic, Dumah có nghĩa “sự im lặng”. Hắn cũng là một hoàng tử của địa ngục; trong truyền thuyết của Babylon, hắn canh gác cánh cổng thứ 14. Kinh thư Zohar Kabbalistic miêu tả hắn là thống lãnh của Gehenna (địa ngục), có mười ngàn thiên thần hủy diệt dưới lệnh, hơn 12.000 kẻ phụng sự, nhiệm vụ của chúng là trừng phạt những linh hồn phạm tội. Chi tiết này từng được gợi nhắc tới trong kinh Talmud, cho rằng những tội đồ dưới địa ngục cũng có một ngày nghỉ vào lễ Sabbath và được trở lại trái đất. Vào buổi tối, Dumah sẽ đưa chúng trở lại địa ngục. Dumah còn thả vào thế giới linh hồn của người chết, không chỉ tội đồ, vào buổi tối ngày giỗ đầu của chúng.
THIÊN THẦN DUMAH, HAY CÒN GỌI LÀ DOUMA CỦA AI CẬP
Dumah, hay Douma, là thiên thần của sự tĩnh lặng, vĩnh hằng của cái chết, người bảo hộ và dẫn đường các linh hồn ở Ai Cập. Trong thần thoại Aramaic, Dumah có nghĩa “sự im lặng”. Hắn cũng là một hoàng tử của địa ngục; trong truyền thuyết của Babylon, hắn canh gác cánh cổng thứ 14. Kinh thư Zohar Kabbalistic miêu tả hắn là thống lãnh của Gehenna (địa ngục), có mười ngàn thiên thần hủy diệt dưới lệnh, hơn 12.000 kẻ phụng sự, nhiệm vụ của chúng là trừng phạt những linh hồn phạm tội. Chi tiết này từng được gợi nhắc tới trong kinh Talmud, cho rằng những tội đồ dưới địa ngục cũng có một ngày nghỉ vào lễ Sabbath và được trở lại trái đất. Vào buổi tối, Dumah sẽ đưa chúng trở lại địa ngục. Dumah còn thả vào thế giới linh hồn của người chết, không chỉ tội đồ, vào buổi tối ngày giỗ đầu của chúng.